Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

"BẦU ƠI ! THƯƠNG LẤY BÍ CÙNG"

“ BẦU ƠI ! THƯƠNG LẤY BÍ CÙNG…”

          Trong những ngày này, cả nước hướng về  miền Trung ruột thịt- nơi bà con ta đang oằn mình gánh chịu bao tang thương, mất mát…Từ chương trình thời sự của báo hình, báo nói, báo viết ở Trung ương đến địa phương; từ các trang blog của những người viết chuyên và không chuyên đến đời sống thường nhật của mọi tầng lớp nhân dân đều giành thời lượng, tâm huyết cho đồng bào miền Trung. Trong cơn hoạn nạn, truyền thống “ lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều” càng được nhân lên, tô đậm. Những tin tức đau lòng về sự xuống cấp đạo đức trong học đường, công sở, nông thôn, thành thị ;những chuyện cướp , giết, chém, hiếp… nhan nhản trên các trang mạng cũng dường như tạm thời lắng xuống, nhường chỗ cho những trang viết thấm đậm tình người…
          “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ ”. Tôi nhớ đến những trận lũ quét kinh hoàng từng xảy ra trên mảnh đất Lai Châu quê tôi và bao tấm lòng thơm thảo của đồng bào cả nước :

1- Ngày 3/10/2010, trận lũ quét xảy ra ở bản Nậm  Coóng, xã Nậm Cuổi đã làm 39 người chết, 18 người bị thương cộng thiệt hại tài sản trên 2 tỉ đồng. Ngay sau đó, đồng chí Hoàng Công Dung ( Đại biểu Quốc hội, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Dân tộc và Miền núi) đồng chí Nguyễn Minh Quang ( Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân cũ- nay là Bộ trưởng Bộ Tài nguyên – Môi trường) và đồng chí Phùng Cù Sân ( tức Trai Rừng- Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện Sìn Hồ) cùng đoàn công tác xuống cơ sở kịp thời giải quyết hậu quả…Bài thơ “ Cơn lũ đi qua” Trai Rùng viết ngay trong  chuyến công tác đau lòng đó…Xin giới thiệu cùng mọi người:

           CƠN LŨ ĐI QUA

Những nấm mồ la liệt
Như những mảnh chai khổng lồ
Cứa nát da thịt tôi
Những hòn đá to khủng khiếp
Như những trái bom càng
Đè nghiến thân tôi
Chân tôi bước
Như bước trên lửa bỏng
Mắt tôi nhìn
Đớn đau
Vô vọng
Ba mươi chín con người
Mới hôm qua thôi
Họ còn ca hát
Mới hôm qua thôi
Họ còn gieo hạt
Cho những mùa
Uớc mơ
Có ai ngờ
Trận lũ rừng tai ác
Đã vùi quét
Bản làng
Và cuốn trôi những người dân quê tôi
Những con người một đời lam lũ …

Con gái ơi!
Đừng xin cha mua thêm áo
Cháu trai ơi!
Đừng vòi ông mua thêm quà
Và vợ của anh ơi!
Đừng bực mình sau mỗi buổi tan ca
Anh chưa về bên em ngay được

Anh muốn làm thay
Phần người dã khuất
Anh muốn sẻ chia
Nỗi đau cùng cực
Bằng Những gì
Anh có được hôm nay …
                                   Phùng Cù Sân.

2- Khoảng 14 h ngày 30/6/2011, một trận lở núi bất ngờ ập xuống đoàn 11 người đi làm nương về địa phận xã Bum Tở- huyện Mường Tè, đã khiến 6 người trong đoàn, thuộc cùng một gia đình lâm nạn, 5 người chết, 1 người bị thương nặng. Khi BTS viết bài thơ “ Lý Sú Ly ơi! Lý Mò Hừ ơi” thì mọi người mới tìm thấy thi thể 2 nạn nhân là ông Lý Nhù Hừ ( chủ hộ ) và cháu Lý Sú Hừ(con trai ông Hừ, 8 tuổi).Ba nạn nhân chưa tìm thấy thi thể là bà Lý Phí Be(Chị gái ông Hừ), hai cháu bé sinh đôi là  Lý Sú Ly và Lý Mò Hừ(con trai ông Hừ) mới được
2 tháng tuổi; vợ ông Hừ bị thương, đang được cấp cứu tại bệnh viện huyện. Ba nạn nhân còn lại vẫn tiếp tục được chính quyền địa phương và nhân dân tích cực tìm kiếm.BTS xin giới thiệu bài thơ viết trong thời điểm đau lòng đó:

LÝ SÚ LY ƠI ! LÝ MÒ HỪ ƠI !

Lý Sú Ly ơi!
Lý Mò Hừ ơi !
Hai cháu lang thang trôi dạt về đâu?
Hai mươi tư giờ trôi qua
Bản Nậm Cấu mưa trắng xóa một màu tang tóc
Xã Bum Tở chìm trong tiếng nấc
Huyện Mường Tè không ai chợp mắt
Bộ đội biên phòng, công an cùng bà con đốt đuốc kiếm tìm
Bất chấp đêm đen
                          mưa giông
                                    chớp giật
Sao bặt tin hai cháu?
Người bác cháu dịu hiền cũng biến mất nơi đâu?
Cả Lai Châu xôn xao nháo nhác
Vào ra như mất hồn
Bữa ăn bưng bát lệ trào tuôn…
Bao ông, bà, cô, bác trăm miền
Điện thoại liên tục:
-         Tìm thấy chưa hai cháu?
Gặp ai mắt cũng hoen màu máu…

Lý Sú Ly ơi !
Lý Mò Hừ ơi!
Trong căn nhà chật hẹp
    đôi mắt cha đã khép
    chẳng bao giờ còn lấp lánh ánh vui !
Hai tay anh Lý Sú Hừ thòng thõng buông xuôi
Chẳng bao giờ  anh cầm nổi sách nữa rồi

Lý Sú Ly ơi !
Lý Mò Hừ ơi!
Trong bệnh viện
    Mẹ mê man bất tỉnh
    Áo quần trắng bó toàn thân bàm tím
    Sữa loang tràn đôi vú mọng cương
Mới sáng qua thôi
     Mẹ cố nhịn nhường
     Vuốt sữa dồn cho hai bé bú
Sữa mẹ ngậy mùi mật ong núi
Sữa mẹ thơm mùi ngô non nương
Trong mơ con còn thèm chóp chép
Ngờ đâu
        lần được bú cuối cùng…

Lý Sú Ly ơi !
Lý Mò Hừ ơi!
Sáu mươi ngày cháu thấy ánh mặt trời
Ba mươi ngày cháu theo mẹ lên nương
Mẹ địu vải trước ngực
Mẹ đeo khà tá(*) sau lưng
Vào rừng
Tìm chạc cây treo khà tá
Hai bé ngoan cho cha mẹ làm nương
Hai đôi mắt đen tròn đen láy đến thương
Cứ trong veo soi trời mây hoa lá
Hai đôi tai tròn xinh như mộc nhĩ
Ngơ ngác nghe tiếng chim hót râm ran
Chiếc mũi hếch lên hít ngửi một làn hương
Thoang thoảng đến từ nhành lan cao vút…
Mẹ cha tảo tần, chăm chút
Mong một ngày các cháu lớn khôn
Ngờ đâu
           núi lở
                     đất tuôn
Trời cao
           oan nghiệt
              cắt hồn bé thơ
Lạc đâu
            hồn hỡi
               bơ vơ
Bao người tìm kiếm
               mắt mờ, chơi vơi…

Lý Sú Ly ơi!
Lý Mò hừ ơi!
Thương các cháu một đời ngắn ngủi
Như con chim non chửa ra ràng
Ôi cái chết bất ngờ hờn tủi
Biết làm sao mẹ cháu vẫn mê man
Đêm nay hàng ngàn người lại thức
Đốt đuốc tìm suốt dọc sông Đà
Nếu linh thiêng cháu hãy hiện ra
Cùng bác gái hiền hoà
tìm về
Nậm Cấu
Bố cháu
Anh cháu
Vẫn đợi
Chung cánh bay về với Mường Trời…(**)

Lý Sú Ly ơi!
Lý Mò hừ ơi!
(*)Khà tá:Giống cái giỏ to đan mắt cáo( bằng tre), phụ nữ Hà Nhì thường cõng con lên nương, treo lên chạc cây để bé tự chơi, tự ngủ cho bố mẹ làm nương. Cuộc sống của đồng bào dân tộc Hà Nhì tuy không còn lam lũ vất vả như trước nhưng một số gia đình neo đơn, phụ nữ sinh con mới được một tháng, thạm chí một tuần, vẫn phải đem con lên nương để làm nương rẫy.
(**)Người Hà Nhì có quan niệm:Người chết sau 3 ngày, hồn mới lìa khỏi xác bay về với Mường Trời.
                                              Bùi Thị Sơn

LỜI THƯA CÙNG CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN!

 Trong những ngày cả nước hướng về miền Trung ruột thịt đang chịu bao tang tóc trong bão lũ bịt bùng, BTS chưa viết được bài thơ tri ân cùng bà con nên chỉ gủi 2 bài viết của 2 vợ chồng để nhớ đến nỗi đau thương mất mát bà con Lai Châu từng gánh chịu cùng nghĩa cử cao đẹp của đồng bào cả nước để bù đắp cả về vật chất lẫn tinh thần cho Lai Châu. Khi chép lại  bài thơ này, cảm xúc đau thương nghẹn ngào vẫn còn nguyên vẹn như ngày nào. “ Thương người như thể thương thân”, THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG ƠI !

5 nhận xét:

  1. Sang thăm Bạn và Chúc Bạn những ngày nghỉ cuối tuần vui và đong đầy yêu thương

    Trả lờiXóa
  2. Trả lời
    1. Ôi miền Trung quê hương tôi! Ôi mảnh đất Lai Châu quê hương chị đã oằn mình sau cơn bão. Quê tôi, Quê chị đang rất cần bao tấm lòng thơm thảo của đồng bào cả nước. Lạy Chúa! Cho chúng sanh qua khỏi mọi tai ương. Amen!

      Xóa
  3. Cho chị chia sẻ cùng Quê em và khúc ruột miền Trung nhé!

    Trả lờiXóa
  4. Xin cùng chia sẻ nỗi niềm
    Đớn đau chung sót xa riêng quyện hòa !

    Trả lờiXóa

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]