Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

CHUYỆN CỦA PHỦ MÌN

Truyện ngắn củaTrai Rừng (Phùng Cù Sân)

Tẩn Phủ Mìn đã học xong chương trình lớp 1 với kết quả đạt loại giỏi. Nó vui lắm. Bố mẹ nó và cô giáo Huyền càng vui hơn. Nhớ lại hồi tháng 9 năm ngoái, cô giáo Huyền - chủ nhiệm lớp 1 không khỏi bật cười khi nghĩ đến cậu bé Phủ Mìn bé xíu, thông minh và nghịch ngợm nhất lớp.
Buổi đầu tiên lên lớp, để tạo bầu không khí thân mật và để tạo điều kiện cho học sinh  làm quen với nhau, mặc dù đã nắm rõ “lý lịch trích ngang” của từng học sinh, cô giáo Huyền vẫn cho từng em đứng dậy tự giới thiệu về mình. Một cô bé lũn chũn có khuôn mặt bầu bĩnh với đôi mắt tròn xoe đen láy ngồi ở đầu bàn trên cùng nhanh nhẹn đứng lên nói:
- Thưa cô! Em tên là Trần Thị Mỹ Dung, dân tộc Kinh, sinh năm 2000. Bố mẹ em cùng công tác tại Phòng Văn hóa huyện ạ!
Cả lớp vỗ tay hoan hô cô bé. Đúng là bố mẹ làm ở cơ quan văn hóa, con gái lại làm quen với ánh đèn sân khấu từ nhỏ nên nói năng lưu loát và bạo dạn thật.
Tiếp theo là cậu bé đầu húi cua, dân tộc Thái ở Nậm Mạ, có cái tên dịu dàng như con gái: Hương - Lò Văn Hương. Mặc dù theo bác trai lên ở huyện một năm rồi song cậu bé vẫn tỏ ra rất bẽn lẽn, e lệ. Nghe cả lớp vỗ tay, mặt cậu bé đỏ bừng như ngồi bên bếp lửa hồng. Lò Văn Hương chưa kịp ngồi xuống thì Tẩn Phủ Mìn đã đứng bật dậy, giơ tay chào cô giáo giống như bộ đội chào khi duyệt binh:
- Thưa cô! Cháu… à quên! Em tên là Tẩn Phủ Mìn, sinh năm 2000. Bố em công tác ở Huyện đội, còn mẹ em thì dạy học ở trường cấp 3 huyện ạ!
Cô Huyền nhẹ nhàng nhắc:
- Em quên chưa giới thiệu em là dân tộc gì ?
- Thưa cô! Bố em là người Dao, mẹ em là người Mông, còn em thì là người Kinh ạ !
Cả lớp cười ồ lên. Cô Huyền xoa đầu Mìn,nói:
- Vậy thì em là dân tộc Dao chứ!
Phủ mìn đỏ mặt tía tai vì bị các bạn cười, song cậu vẫn vừa gãi tai vừa thanh minh:
          - Ông nội em trước đi bộ đội. Hôm ra nhà em chơi, ông bảo với bố em là : “Thằng Phủ Mìn thành người Kinh rồi! Sao các con không dạy cháu tập nói tiếng Dao, Mông?”. Bố em bảo: “Chúng con bận công tác tối ngày, không có thời gian nào dạy cháu.Thôi cứ để nó lớn hẵng hay”. Ông em cứ lắc đầu nói mãi câu: “Nó đúng là người Kinh rồi. Từ quần áo, đầu tóc, tiếng nói… chỉ còn mỗi một cái tên..”.
Cô Huyền giải thích:
- Em chưa biết nói tiếng Dao song em vẫn là người Dao. Ông em muốn nhắc nhủ bố em: dù bận công tác cũng phải giành thời gian dạy cho con tiếng nói của bố mẹ đẻ..
          Sau buổi làm quen, cô giáo hướng dẫn cho cả lớp tập viết chữ O. ở lớp mẫu giáo, các em đã tập tô các chữ cái rồi nên bây giờ các em tập viết cũng không khó khăn lắm. Riêng Phủ Mìn viết chữ rất nguyệch ngoạc, méo mó. Cô Huyền cầm tay cho nó đưa từng nét chữ thì được, hễ cứ thả tay ra là Phủ Mìn không làm sao viết nổi một chữ O tròn như các bạn. Cuối buổi học, cô giáo khen cả lớp đã có nhiều cố gắng và động viên Phủ Mìn về nhà tập viết lại chữ O cho thật tròn. Thực ra thì cô giáo Huyền là người hàng xóm với gia đình Phủ Mìn. Từ trước đến nay Phủ Mìn quen gọi là cô xưng là cháu, giờ chuyển sang gọi là cô xưng em nó cứ thấy ngượng mồm thế nào ấy.
Ăn cơm tối xong, cô Huyền sang nhà Phủ Mìn chơi. Phủ Mìn chạy trốn vào trong buồng vì sợ phải nghe cô giáo mách mẹ chuyện ở trên lớp. Nó nghe mẹ và cô nói cười vui vẻ. Khi cô Huyền về rồi, nó lén đến bên mẹ nằn nì:  
- Mẹ ơi! Ngày mai mẹ xin cho con chuyển sang lớp mẹ nhé! Con chỉ thích làm “sinh viên” của mẹ thôi!
Mẹ cười, xoa đầu Mìn thủ thỉ:
- Con trai ngoan của mẹ! Con phải học từ lớp 1 đến hết lớp 9 thì mới được vào học lớp của mẹ dạy, làm học sinh của mẹ chứ không phải là sinh viên đâu… Cố gắng lên con nhé!
Phủ Mìn tròn xoe mắt vặn vẹo mẹ:
- Con thấy bố bảo chị Mý Lai nhà mình là sinh viên trường Sư phạm kia mà..
Mẹ ôn tồn giải thích:
- Rồi sau này con cũng sẽ trở thành sinh viên như chị Mý Lai, nhưng con phải học hết 12 năm phổ thông, rồi đi học nghề cơ!
         Đêm ấy, Phủ Mìn nằm mơ được làm chú bộ đội như bố, rồi lại được làm thầy giáo như mẹ và cô Huyền. Nửa đêm, giật mình tỉnh giấc, nghĩ đến nhiệm vụ cô Huyền giao cho. Nó len lén trở dậy bật điện, mím môi mím lợi viết chữ O. Cứ sắp đến đoạn vòng tròn nối vào nhau thì y như rằng nét chữ lại nguyệch sang lúc thì bên trái, lúc lại sang bên phải. Nó uể oải nhìn sang chiếc bàn soạn giáo án của mẹ. Chồng sách giáo khoa để riêng, các loại vở soạn bài để riêng; hộp đựng bút gắn một chiếc lọ hoa bé xíu,  lúc nào cũng cắm một bông hồng nhung tươi thắm trông thật đẹp mắt. Nó dụi mắt, ngắm nhìn hộp bút có đủ loại: bút bi, bút dạ, bút máy… các màu xanh, đỏ của mẹ. Cặp mắt nó sáng rực như mắt Tôn Ngộ Không ở Hoa Quả Sơn:
- À, biết rồi!
Nhanh như một con sóc, nó trườn sang bàn mẹ, rút cái bút máy màu mực đen. Rồi nó ra bàn lấy cái chén úp xuống mặt bàn, mở nắp bút bơm một giọt mực nhỏ vào trôn chén.Nó cầm nắp bút máy chấm vào trôn chén rồi cẩn thận đóng từng nắp chữ lên trang vở tập viết, những chữ o tròn xoe lần lượt hiện ra, đều tăm tắp (tròn hơn cả chữ cô Huyền viết mẫu ở trên lớp). Khi trang vở đã kín mít chữ O, nó nhảy khỏi ghế, hét toáng lên:
- Hoan hô! Phủ Mìn giỏi quá!
Bố giật mình tỉnh giấc:
- Mẹ dậy xem con trai nói mơ cái gì kìa!
Mẹ hoảng hốt thấy Phủ Mìn tay cầm quyển vở, chân không đi dép đứng giữa nền nhà. Mẹ nhào tới ôm chầm lấy nó :
- Sao đang đêm con lại bật điện sáng choang thế này?
          Phủ Mìn dụi đầu vào vai mẹ, nũng nịu khoe:
- Mẹ xem con viết chữ O có đẹp không hở mẹ?
Mẹ cầm quyển vở và hiểu ra tất cả:
- Ôi! Con trai của mẹ! Sao con lại dùng nắp bút máy để in chữ thế này?
- Mẹ đừng nói cho cô Huyền biết nhé!
- Nhất định cô Huyền khắc biết! Thôi con đi ngủ đi! Để chiều mai mẹ sẽ hướng dẫn con tập viết lại…
- Không được đâu mẹ ơi! Sáng mai con phải đem vở lên lớp cho cô giáo kiểm tra lại rồi.
- Thế mẹ con mình cố gắng làm luôn bây giờ nhé!
Mẹ lấy khăn rửa mặt cho Phủ Mìn, rồi đem quyển vở ôly ra hướng dẫn con:
- Đây con nhìn mẹ viết mẫu một chữ này, con bắt đầu viết chữ từ dưới dòng kẻ ngang này rồi lượn xuống phía tay trái, từ từ thôi xuống đến dòng kẻ dưới rồi lại từ từ vòng lên phía tay phải. Thế! Thế! Con biết chưa nào?
- Vâng! Mẹ để con tự viết, mà tại sao chiếc bút này cứng thế hở mẹ?
- Ấy! Con phải cầm bút như thế này, nhẹ nhàng thôi, đừng nắm chặt thế! Mà con phải ngồi thật ngay ngắn vào. ừ, đúng rồi, con của mẹ thật là giỏi.
Được mẹ khích lệ, Phủ Mìn phấn khởi lắm! Tự tay nó đã viết hết một trang chữ O theo chỉ dẫn của mẹ, tuy chưa thật tròn trịa nhưng nom đã dễ nhìn. Hôm sau Phủ Mìn được cô giáo khen trước cả lớp nên nó phấn khởi lắm.
         Một hôm, Phủ Mìn quên không đem que tính đến lớp. Đến giờ học toán, cô giáo Huyền đứng trên bục giảng cứ thấy nó nhấp nhỏm, lúc thì trườn người ra bàn, lúc thì cúi xuống gầm bàn. Cô hỏi:
- Phủ Mìn làm gì dưới gầm bàn thế?
- Dạ, em làm toán ạ!
- Làm toán sao lại chui xuống gầm bàn?
- Em đếm bằng ngón chân ạ! Em đã đếm hết ngón tay rồi nhưng không đủ…
- Thế que tính của em đâu rồi?
- Thưa cô! Em để quên ở nhà ạ!
Cô Huyền hỏi cả lớp:
- Em nào xung phong lên bảng giải bài toán?
Ba, bốn rồi năm cánh tay rụt rè giơ lên. Cô giáo đảo mắt khắp lượt cả lớp như động viên khích lệ các em. Phủ Mìn sợ cánh tay của mình thấp, cô giáo không nhìn thấy nên nó đứng bật dậy, cố kiễng chân cao và giơ cánh tay phải lên:
- Em! Em ạ!
Cô giáo nhắc:
- Phủ Mìn ngồi xuống. Em phải ngồi ngay ngắn và giơ tay thẳng như các bạn, mà em không được la lên om sòm như thế!
Phủ Mìn đỏ bừng hai má, nó lí nhí :
- Dạ, Thưa cô! Lần sau em không làm như thế nữa ạ!
Cô xoa đầu Phủ Mìn:
- Em biết lỗi thế là tốt rồi. Thế Phủ Mìn lên bảng giải bài toán đi!
Phủ Mìn giải bài toán rất nhanh, được cô giáo khen ngợi và các bạn trầm trồ cảm phục. Phủ Mìn vui sướng lắm. Nó rất hay giúp đỡ các bạn nên bạn nào cũng yêu quý nó. Nhưng đôi khi nó giúp bạn không đúng cách.
Một lần mẹ mua nải chuối xanh về để nấu ốc. Thấy nó và cái Mỷ lúi húi ở trái nhà mà nải chuối xanh thì vừa bị vặt mất hai quả, nhựa rỉ ra bàn, mẹ chạy ra nhắc nhủ hai đứa không được ăn chuối xanh. Vừa ra đến nơi mẹ thấy  chúng đang ngồi trước một bàn đất nặn, bên cạnh là hai quả chuối căng tròn cũng bằng đất nặn. Mẹ hỏi:
- Hai đứa dang làm gì đấy?
- Mẹ ơi! Con và bạn Mỷ đang làm thủ công, nặn quả chuối bằng đất
Nhìn hai quả chuối nặn to khác thường, mẹ hiểu ra tất cả:
- Ồ! Tại sao các con lại lấy đất bọc ra bên ngoài quả chuối thật? Nếu đem lên lớp, cô giáo sẽ phê bình là không thật thà. Mình phải tự nặn bằng đất nặn chứ!
Hai đứa biết lỗi, “dạ” thật ngoan.
Rồi mẹ cầm tay, hướng dẫn hai đứa nặn quả chuối. Cái Mỷ thích lắm, nó bảo: “Mẹ cậu giỏi thật đấy!”.

         Cứ thế, từng ngày, từng ngày, mẹ và cô Huyền chỉ bảo dìu dắt, hôm nay Phủ Mìn đã được lên lớp hai. Nó cũng đã biết nói chuyện với ông bà nội bằng tiếng Dao và nói chuyện với ông bà ngoại bằng tiếng Mông (tuy mới chỉ là những câu chào hỏi thông thường). Bố mẹ thường giành thời gian trước khi đi ngủ để dạy tiếng địa phương cho nó. Nó còn được nhà văn Tẩn Kim Phu cho quyển “Truyện  cổ tích dân tộc Dao Sìn Hồ”. Cuốn truyện đó nó gối đầu giường và đọc đi đọc lại đến thuộc lòng từng câu, từng chữ. “Năm học mới, đến giờ thi kể chuyện, nhất định mình sẽ xung phong kể một câu chuyện trong cuốn sách này cho cô giáo và các bạn nghe’’- Phủ Mìn thầm nghĩ rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết, hai tay vẫn cầm cuốn truyện và trên môi phảng phất một nụ cười thật tươi.

11 nhận xét:

  1. THAT HAY GAI NUI OI CHUC CA NHA VUI KHOE NHE

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cám ơn chị đã đọc và động viên Trai Rừng nhà em nhé !
      Em xin lỗi chị vì dạo này em bận nên chưa sang thăm được chị đấy ạ.

      Xóa
  2. Diến biến tâm lý trẻ con dân tộc thật mộc mạc dễ thương !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cám ơn anh với cảm nhận rất tinh tế này.
      Em chúc anh và gia đình đón mùa giáng sinh vui nhiều nha!

      Xóa
  3. MC mến chúc Bạn tuần mới nhiều may mắn và đón mừng lễ Giáng sinh an lành, nhiều niềm vui

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. @CHÚ MINH CHÂU TRẦN:
      KÍNH THƯA CÁC BÁC, CÁC CÔ CÁC CHÚ, CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN !
      CHÁU LÀ PHÙNG HẢI YẾN- CON GÁI CỦA MẸ BÙI THỊ SƠN. MẸ CHÁU ỐM PHẢI NHẬP VIỆN TỪ HÔM QUA (23/12/2013) VÀ CÓ THỂ PHẢI NGHỈ GIAO LƯU TRÊN BLOG MỘT THỜI GIAN DÀI. THAY MẶT MẸ SƠN, CHÁU XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐẾN THĂM, ĐỌC VÀ GÓP Ý CHO CÁC TRANG VIẾT CỦA GIA ĐÌNH CHÁU.CHÁU CŨNG BẬN NHIỀU CÔNG VIỆC NÊN KHÔNG THAY MẸ CHÁU ĐÁP TỪ, HỒI ÂM RIÊNG CHO TỪNG CẢM NHẬN ĐƯỢC- CHÁU MONG ĐƯỢC MỌI NGƯỜI LƯỢNG THỨ CHO MẸ CON CHÁU Ạ.
      SẮP BƯỚC SANG NĂM MỚI, CHÁU KÍNH CHÚC CÁC BÁC, CÁC CÔ CÁC CHÚ, CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE, HẠNH PHÚC, THÀNH ĐẠT !
      CHÁU: PHÙNG HẢI YẾN.

      Xóa
  4. Chúc mừng gia đình nhà văn ,cả nhà viết giỏi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. @BÁC LƯU HỒNG ĐOAN:

      KÍNH THƯA CÁC BÁC, CÁC CÔ CÁC CHÚ, CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN !
      CHÁU LÀ PHÙNG HẢI YẾN- CON GÁI CỦA MẸ BÙI THỊ SƠN. MẸ CHÁU ỐM PHẢI NHẬP VIỆN TỪ HÔM QUA (23/12/2013) VÀ CÓ THỂ PHẢI NGHỈ GIAO LƯU TRÊN BLOG MỘT THỜI GIAN DÀI. THAY MẶT MẸ SƠN, CHÁU XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐẾN THĂM, ĐỌC VÀ GÓP Ý CHO CÁC TRANG VIẾT CỦA GIA ĐÌNH CHÁU.CHÁU CŨNG BẬN NHIỀU CÔNG VIỆC NÊN KHÔNG THAY MẸ CHÁU ĐÁP TỪ, HỒI ÂM RIÊNG CHO TỪNG CẢM NHẬN ĐƯỢC- CHÁU MONG ĐƯỢC MỌI NGƯỜI LƯỢNG THỨ CHO MẸ CON CHÁU Ạ.
      SẮP BƯỚC SANG NĂM MỚI, CHÁU KÍNH CHÚC CÁC BÁC, CÁC CÔ CÁC CHÚ, CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE, HẠNH PHÚC, THÀNH ĐẠT !
      CHÁU: PHÙNG HẢI YẾN.

      Xóa
  5. Chúc mừng truyện ngắn của Trai Rừng. Chúc mừng gia đình Bùi Thị Sơn. Chuyện cho trẻ em thuộc một thể loại khó viết. Viết để người đọc cảm được cái tâm người viết càng khó. Nghề sư phạm của các Bạn là một môi trường thật tốt cho chữ nghĩa, văn chương. Chúc cả nhà bước sang năm mới vui khỏe, hạn phúc và tràn đầy sáng tạo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. @BÁC BÌNH DƯƠNG PHẠM HUY:

      KÍNH THƯA CÁC BÁC, CÁC CÔ CÁC CHÚ, CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN !
      CHÁU LÀ PHÙNG HẢI YẾN- CON GÁI CỦA MẸ BÙI THỊ SƠN. MẸ CHÁU ỐM PHẢI NHẬP VIỆN TỪ HÔM QUA (23/12/2013) VÀ CÓ THỂ PHẢI NGHỈ GIAO LƯU TRÊN BLOG MỘT THỜI GIAN DÀI. THAY MẶT MẸ SƠN, CHÁU XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐẾN THĂM, ĐỌC VÀ GÓP Ý CHO CÁC TRANG VIẾT CỦA GIA ĐÌNH CHÁU.CHÁU CŨNG BẬN NHIỀU CÔNG VIỆC NÊN KHÔNG THAY MẸ CHÁU ĐÁP TỪ, HỒI ÂM RIÊNG CHO TỪNG CẢM NHẬN ĐƯỢC- CHÁU MONG ĐƯỢC MỌI NGƯỜI LƯỢNG THỨ CHO MẸ CON CHÁU Ạ.
      SẮP BƯỚC SANG NĂM MỚI, CHÁU KÍNH CHÚC CÁC BÁC, CÁC CÔ CÁC CHÚ, CÁC ANH CÁC CHỊ VÀ CÁC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE, HẠNH PHÚC, THÀNH ĐẠT !
      CHÁU: PHÙNG HẢI YẾN.

      Xóa

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]